“Sapa trong tôi” là lời hứa trùng phùng của tác giả – một vị khách miền xuôi sau khi đặt chân đến mảnh đất vốn được mệnh danh “nơi gặp gỡ đất trời”. Mời các bạn cùng thưởng thức!
SA PA TRONG TÔI
Bùi Hải Trường
Công ty Điện lực Thái Bình
Sa Pa ơi
Tôi nhớ điệu múa xòe hôm qua
Dịu dàng thướt tha
Lời ca nồng ấm.
Các em diễn viên không chuyên
Đẹp như cô Tấm
Chao nón thân thương
Ấm áp nụ cười
Mặt người thân thiện.
Tôi nhớ Sa Pa, ngỡ mắt nhìn quên hết
Chỉ còn sương đêm, mải miết say lòng
Tôi vẫn thấy Cổng trời lộng gió
Trên sườn cao mây trắng xôn xao
Giờ trong tôi chẳng cắt nghĩa nỗi nhớ tại sao
Chỉ thấy khắp chốn Sa Pa biếc xanh cây cỏ
Hôm nay tôi, ngập ngừng tạm xa nơi đó
Đau đáu con tim nỗi nhớ vơi đầy
Tôi nhớ những thửa ruộng bậc thang nơi đây
Tháng chín, chín vàng
Những đám khói tỏa lan
Trên nương mùa gặt
Những con ‘ngựa sắt’
Đưa chúng tôi lên đỉnh Fansi..
Tôi nhớ sáu ngày đi
Ngập tràn cảm xúc
Niềm vui “lên đường” râm ran trống ngực
Mảnh đất lạ sắp qua
Để đến với Sa Pa
Địa đầu nỗi nhớ
Ngày mai tôi trở về với cờ lê, kìm, búa
Nhớ Sa Pa man mác xa xăm
Nhớ hòn ngọc thô, say đắm mơ nằm
Đến con cún yêu cũng vô tư – níu chân người lạ
Sa Pa ơi! Một lần gặp gỡ
Để ta về gác nỗi nhớ lên cao
Ta thấy nhớ em một mùa rẫy hôm nào
Thân thương lắm, hẹn ngày vui tái ngộ!
“Xuân đến rồi xuân đi, hoa nở hoa lại tàn, tương phùng rồi ly biệt”. Quả thật với mỗi chúng ta, cảm giác chia ly, cảm giác phải nói lời tạm biệt không chỉ với những thứ quen thuộc hằn sâu vào kí ức; mà còn với những cuộc gặp gỡ vô tình trong khoảnh khắc. Bất luận lúc nào cũng đều xao xuyến để ta phải thốt lên :”Hẹn ngày tái ngộ!”
Phương Chi