Ngày nay, khi cuộc sống con người đã ổn định và phát triển hơn thì những “sơn hào hải vị” lại làm người ta trở nên nhàm chán và có xu hướng quay trở lại muốn thưởng thức những món ăn dân dã như cua đồng, tôm, cá, ốc, ếch… Bên cạnh, những đặc sản quê hương đó còn có một món ăn mà tôi chắc chắn rằng ai cũng đã từng một lần nếm thử. Không chỉ vậy, nó còn gắn bó với những năm tuổi thơ của tôi đó là “muối lạc”.
Món ăn giản dị và đạm bạc như đúng tên gọi của nó. Mẹ tôi làm món muối lạc rất khéo và khâu chọn lạc sẽ quyết định món ăn ngon hay không. Mẹ luôn chọn những hạt lạc to, chắc mẩy, lớp vỏ mỏng và bóng, sau đó rang chín tới đảm bảo độ giòn và vị thơm ngậy của lạc. Mẹ nói, rang lạc có vẻ đơn giản nhưng nếu làm không cẩn thận thì sẽ hỏng vì nếu rang non thì hạt lạc sẽ bị sật sật, còn rang già quá thì lạc bị cháy.
Lạc sau khi rang chín, mẹ xẩy sạch vỏ và cho vào cối để giã nhưng không giã nát mà vẫn để lại những mảnh vụn to nhỏ. Tiếp theo, mẹ trộn cùng muối, bột ngọt và bắc lên bếp rang lần hai. Sau đó, mẹ để muối lạc nguội hẳn và cho vào hũ thủy tinh cất nơi khô ráo, thoáng mát.
Muối lạc ăn kèm với cơm nóng, dùng chấm xôi, chấm rau rất ngon. Tôi còn nhớ, lúc nhỏ mỗi buổi chiều đi học về là tôi lao ngay vào bếp lục cơm nguội và muối lạc ăn một cách ngon lành. Khi lớn lên, dù đã trải nghiệm rất nhiều món ngon của các vùng miền khác nhau nhưng sâu trong ký ức của tôi thì “muối lạc” vẫn luôn là món ăn tôi nhớ mãi.
Bài: Thùy Trang
Ảnh: Sưu tầm