Mùa vàng Tả Lèng

Lần theo địa chỉ của các bạn trẻ chia sẻ trên Facebook về những cánh ruộng bậc thang đang bước vào mùa thu hoạch tại xã Tả Lèng (huyện Tam Đường), tôi và anh bạn Corey Kline – du khách người Mỹ đã có một cuộc trải nghiệm vô cùng lý thú tại nơi đây.

Khởi hành bằng chuyến xe khách lúc 22 giờ từ Bến xe Mỹ Đình (Hà Nội), sau gần 7 tiếng, chúng tôi mặt tại trung tâm thành phố Lai Châu. Cảm giác đầu tiên của khi đặt chân đến mảnh đất Lai Châu đó chính là sự ngỡ ngàng đến mê hoặc về vẻ đẹp cảnh quan. Từng dải núi màu xanh hiên ngang che chắn, ôm ấp thành phố thơ mộng. Anh bạn Corey Kline tỏ vẻ thích thú: “Lai Châu quả thật là một thành phố đẹp và phát triển. Tôi cảm nhận được không khí trong lành, hệ thống đường giao thông có quy hoạch và sạch sẽ, tôi thật sự rất thích”. Chụp vội mấy tấm hình “checkin” lên Facebook để thông báo với bạn bè, người thân là đã có mặt ở Lai Châu, chúng tôi bắt đầu cuộc hành trình của mình.

Vì đã liên lạc từ trước với người dẫn đường là anh Giàng A Páo (người chuyên dẫn đoàn leo núi thám hiểm đỉnh Putaleng – cao thứ 3 Việt Nam tại huyện Tam Đường) nên ngay sau khi xuống xe chúng tôi đã được anh Páo và 1 người bạn đón bằng chiếc xe win để tiến vào Tả Lèng. Theo như lời anh Páo, thời điểm tháng 9 là lúc những thửa ruộng bậc thang ở Tả Lèng đẹp nhất vì đang bắt đầu vào độ chín rộ của lúa. Không những thế, tháng 3, 4 mùa nước đổ, Tả Lèng đẹp không kém ruộng bậc thang ở huyện Mù Cang Chải (tỉnh Yên Bái) hay xã Y Tý, huyện Bát Xát (tỉnh Lào Cai). Chính vì thế, trong dịp này nếu không nhanh chân sắp xếp thời gian để đến Tả Lèng thì chắc chắn sẽ không kịp chiêm ngưỡng sắc vàng ấy vì bà con bắt đầu thu hoạch lúa. Ngồi sau xe máy nhưng tôi không quên đeo chiếc máy ảnh để chụp những tấm hình làm kỷ niệm. Cách thành phố độ 10km, đường vào xã Tả Lèng không quá khó đi như tôi tưởng. Những đồi thông xanh mướt hòa quyện vào làn mây trắng xóa của buổi sớm mai ngay tại cung đường đầu bản Thèn Pả đã tạo cho chúng tôi cảm giác thích thú, liên tưởng đây là một Tam Đảo thứ 2 của Việt Nam. Trong khung cảnh bình yên như thế, thi thoảng chúng tôi lại gặp một tốp người Mông đi làm nở nụ cười chào khách thân thiện; xen lẫn tiếng suối chảy, chim hót nơi sườn đồi đã tạo nên một bức tranh sống động nơi đây.

Theo lịch trình chuyến đi, tôi và Corey Kline sẽ chỉ có 1 ngày trọn vẹn trải nghiệm cuộc sống của bà con người Mông sinh sống tại Tả Lèng. Chính vì thế, sau khi ăn sáng tại nhà anh Páo, chúng tôi đi xe máy lên trên bản Pho Xin Chải (được coi là lý tưởng nhất để ngắm ruộng bậc thang). Mất độ 5 phút đi xe máy từ nhà anh Páo ở bản Thèn Pả chúng tôi cũng đặt chân lên đến dốc Pho Xin Chải. Một bức tranh tráng lệ về “mùa vàng” ở Tả Lèng lúc này mới thật sự hiện ra trước mắt tôi. Cảm nhận đầu tiên của tôi đó như một cái cái chảo lớn ôm trọn những cánh ruộng đang trải dài xếp lớp từng bậc như dải lụa bồng bềnh, óng ánh trước cái nắng nhẹ của buổi sáng chớm thu. Xa xa, làn khói bếp xuyên qua mái nhà của bà con dân tộc Mông như tô điểm thêm cho bức tranh tráng lệ ấy. Thấp thoáng dưới những thửa ruộng là hình ảnh đồng bào gặt lúa. Tiếng í ới gọi nhau, nói cười cùng với tiếng máy tuốt lúa khiến không gian thêm sôi động. Không chần chừ, tôi và anh bạn Corey Kline nhanh tay chụp lấy những khoảnh khắc tuyệt đẹp này.

Đứng ở trên đỉnh dốc Pho Xin Chải, chúng tôi không chỉ được ngắm nhìn ruộng bậc thang mà còn có thể chứng kiến toàn bộ khung cảnh toàn thành phố Lai Châu. Tôi vẫn nghĩ trong đầu, nếu ở đây mà phát triển du lịch thì quả thật sẽ rất tuyệt vời. Đang mải mê chụp ảnh, tôi bắt gặp một nhóm khách du lịch khác, họ tỏ vẻ rất thích thú và thuê trang phục của người dân địa phương để chụp ảnh kỷ niệm.

Kết thúc buổi sáng bằng bữa ăn cơm trưa nhà anh Páo với những đặc sản là món ăn địa phương, tôi và anh bạn người Mỹ của mình lại tiếp tục cuộc trải nghiệm thú vị trong cuộc sống của đồng bào Mông ở Tả Lèng. Đi theo anh Páo, chúng tôi vào thăm một số hộ gia đình người Mông để tìm hiểu nét văn hóa đặc sắc của bà con nơi đây. Gia chủ thân thiện, vui mừng khi có khách đến chơi, giới thiệu về nét đặc sắc văn hóa đồng bào Mông chị không quên quảng cáo những sản phẩm nông sản như: gạo tẻ dâu, thịt trâu sấy khô, mật ong rừng… Chính vì thế tôi đã mua 3 chai mật ong rừng, một túi gạo mang về xuôi làm quà, còn anh bạn Corey Kline quyết định mua 2 cân thịt trâu sấy.

Kết thúc chuyến đi, chúng tôi nhờ anh Páo đưa ra Quảng trường Nhân dân tỉnh Lai Châu để chụp ảnh và thăm một vòng thành phố. Ánh điện sáng với đầy đủ màu sắc hiện lên giữa phố núi – Lai Châu về đêm thật đẹp. Ngồi cùng nhau uống nước tại quán Cà phê Mông để đợi chuyến xe đêm, tôi và Corey Kline, anh Páo bắt đầu chia sẻ những cảm nhận của mình về Lai Châu. Nghe anh Páo giới thiệu, tôi biết được Lai Châu còn có nhiều cảnh đẹp khác như bản văn hóa du lịch Sin Suối Hồ (xã Sin Suối Hồ, huyện Phong Thổ), bản văn hóa du lịch Sì Thâu Chải, thác Tác Tình, Động Tiên Sơn (huyện Tam Đường)… Nghe anh Páo nói khiến chúng tôi rất tò mò và thầm hứa sẽ còn trở lại vào dịp sớm nhất.

Rồi cũng đến giờ ra xe, chia tay anh Páo với 1 lời hẹn khám phá đỉnh núi Putaleng vào tháng tới, chúng tôi quay lại Hà Nội với những kỉ niệm đẹp về “mùa vàng” ở Tả Lèng.

Bài; ảnh: Huỳnh VOV

Để lại Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.